Sóng vội
vã vỗ về bờ thương nhớ.
Cát trải
dài ngơ ngẩn hỏi Ánh Trăng,
Thuyền
lênh đênh dập dìu trên ngàn Sóng,
Vẫn một
đường hướng về nhìn Hải Đăng?
Trăng
rạng rỡ khoe tớ đây biết cả:
Kể Cát
nghe câu chuyện của Hải Đăng
Chuyện kể
rằng Thuyền ra khơi biển lớn
Hải Đăng
chờ, đưa lối, xua màn đêm.
Sóng ngàn
cơn, rồi ngàn cơn lại đến
Vỗ vào
thuyền đôi chút rồi lại tan,
Còn ngàn
cơn, kìa ngàn cơn vẫn thế,
Vỗ vào
thuyền đôi chút rồi lại tan,
Thực chỉ
là Sóng kia đâu cũng có
Có đấy
kìa phút chốc rồi sẽ tan
Trong màn
đêm ánh sáng luôn dẫn lối
Ta trở về trong hạnh phúc chở che.
............................................................
............................................................
Thuyền
nói rằng biển khơi kia hùng vĩ
Lắm cám
dỗ, mệt mỏi, xoáy nước sâu
Thuyền lâu lâu lênh đênh mặc sóng vỗ
May mắn
là vẫn mãi có Hải Đăng.
"S.C"