KHÔNG ĐỀ SỐ 4
Xuân gõ cửa gọi ai kia ngủ nướng,
Lá thẹn thùng, e ấp dưới nắng mai,
Cây khoan thai vươn cành ca với gió,
Mãi muôn đời luôn có lá cùng cây,
Cô mùa hạ nghe chuyện cây với lá,
Cũng vội vã thúc giục bảo thời gian,
Ngân nga vang nắng chiếu vàng rực rỡ,
Cây và lá hát vũ khúc ngàn năm,
Bỗng một hôm nàng thu chợt đâu đến?
Chấm vàng vọt cả khoảnh khắc hoàng hôn,
Gió heo may ôn tồn kêu tím tái,
Kìa...! Thời gian vội vàng trên sắc lá,
Cây thẫn thờ hỏi mùa đông lạnh giá,
Lá đi đâu, sao đi mãi không về?
..........................................................
..........................................................
"S.C"